Tâm sự của ba bạn gái
Bố
tôi là một người nghiện rượu
Bố tôi đã từng là một người nghiện
rượu. Nhưng ông đã bỏ từ 8 năm rồi. Ðó là điều may
mắn cho gia đình tôi. Giả sử ông vẫn tiếp tục uống
thì chắc đến bây giờ tôi cũng chẳng thèm nhìn mặt
ông nữa. Tôi cho rằng, rượu là một trong những lý do
chính dẫn đến sự ly tan gia đình tôi 13 năm về
trước. Cứ khi nào bố tôi uống rượu, ông ấy lại đánh
mắng mẹ tôi. Nhưng bây giờ tất cả đã đi vào dĩ vãng.
Trước đây 4 năm, mẹ tôi đã làm đám cưới với một
người đàn ông khác, người này tôi cũng coi như cha
đẻ.
Tôi vẫn thường lui tới thăm bố tôi.
Ông đề nghị tôi giúp ông. Ông nói rằng:”Anja, bố rất
yêu con và lúc nào cũng sợ mất con, khi bố có ý định
uống lại. Hãy giúp bố, để bố không bao giờ đụng đến
cái của nợ ấy nữa nhé!”
Anja 16 tuổi, lớp 10
Rượu đã phá hoại gia đình tôi như
thế nào?
Khi tôi còn bé, bố tôi ngày nào cũng
uống rượu. Ông uống nhiều, nhiều hơn sức chịu đựng
của một người bình thường. Tháng bảy năm ngoái, ông
đáng lẽ được đưa vào bệnh viện, với hy vọng chữa
chạy để hồi phục lại sức khoẻ cho ông. Nhưng ông
không đi chạy chữa mà cứ ở nhà. Ngày qua rồi ngày
lại đến, bố tôi dần dần không thể đi lại , nói hay
viết được nữa. Tôi chưa bao giờ thấy ông tỉnh. Và
hồi đấy có lúc tôi đã mong như thế. Bởi vì, khi
trong tình trạng say, ông hiền. Ông mà tỉnh thì ông
sẽ dữ dằn hơn rất nhiều, điều đó làm tôi sợ.
Ít lâu sau, một nhân viên của sở y
tế đến bắt bố tôi phải vào bệnh viện. Nhưng rất đáng
tiếc, đã quá muộn rồi!
Hai tuần liền, ông phải nằm trong
phòng cấp cứu đặc biệt, không ai được thăm ông,
ngoài mẹ tôi. Ông chỉ sống được nhờ tiếp đạm. Ít lâu
sau, ông mất. Bệnh viện cho biết, lá gan và thận của
ông đã hoàn toàn hỏng. Từ đấy, cuộc sống của tôi
chẳng còn ý nghĩa gì nữa!
Sabine, 16 tuổi, lớp 10
Ðiếu thuốc đầu tiên
Tôi vẫn thường đến chỗ bạn gái
Katja. Hồi đó chị ấy 15, hơn tôi 3 tuổi. Chúng tôi
thường nói chuyện với nhau. Một lần trong câu
chuyện, chị ấy châm một điếu thuốc và hỏi tôi có
muốn hút thử không. Tôi ngần ngừ , nhưng cuối cùng
tôi cũng rút một điếu. Tôi châm lửa và hút. Tôi ho
khủng khiếp.
Nhưng đến điếu thứ hai thì đỡ hơn.
Nó vẫn như cào ở cổ họng, nhưng nói chung là được.
Bây giờ tôi đã 15 và hút thuốc hàng
ngày. Ngày nào tôi cũng hút chín hay mười điếu, có
lúc tới mười ba, mười bốn điếu. Tôi không thể nào bỏ
được. Ngay sau khi ngủ dậy, tôi đã phải làm một điếu
cái đã.
Simone, 15 tuổi, lớp 10
Các em hãy đọc kỹ những tâm sự trên
và trả lời những câu hỏi sau!
-
Tại sao là người Việt nam mà
chúng ta phải quan tâm đến những tâm sự của
những bạn châu AÂu kia?
-
Những nan giải kể trên người ta
gọi là “vấn đề xã hội”. Em hiểu khái niệm “vấn
đề xã hội” như thế nào?
-
Ngoài hút thuốc và uống rượu ra,
em còn thấy nguy cơ gì tương tự đe doạ xã hội,
đe doạ tuổi trẻ?
-
Có người nói:” Sa vào con đường
như vậy tức là đưa cuộc đời đến đường cụt”. Em
thấy câu nói đó có đúng không và hãy giải thích
nó!
-
Theo ý em, làm thế nào có thể
tránh được những tệ nạn kể trên?
-
Theo ý em, yếu tố nào có thể dẫn
một bạn trẻ đi vào con đường lầm lạc và các bạn
trẻ phải có trách nhiệm gì để bạn mình khỏi sa
ngã?