Những người mới lớn
Quan điểm của con cái và bố mẹ ở
thời nào cũng có những bất đồng. Ngày xưa cũng như
ngày nay, rồi trong tương lai nó cũng không nằm
ngoài quy luật ấy. Một trong những nguyên nhân dẫn
đến sự bất đồng quan điểm đó là kinh nghiệm sống của
các thế hệ rất khác nhau. Giới trẻ ngày nay có những
giấc mơ cho tương lai khi trưởng thành khác hẳn với
thế hệ bố mẹ. Một em gái đã viết thư cho bố mẹ như
sau:
... Con không bao giờ nghi ngờ
điều lúc nào bố mẹ cũng nghĩ đến con. Nhưng nhìn
lại, đôi lúc bố mẹ buộc tội con thật vô lý ! Ví dụ
như tại sao bố mẹ cứ can thiệp vào việc ăn mặc và
đầu tóc của con. Con nghĩ rằng, bố mẹ chắc dễ tính
thôi, nhưng bố mẹ quan tâm nhiều đến cái nhìn của
hàng xóm, của những người xung quanh và khó chịu
với con. Bố mẹ vẫn còn coi con như trẻ nít, có lẽ
vì sự lo lắng cho con, dù con đã 15. Con đã bằng ấy
tuổi đầu, bố mẹ phải tin con biết quyết định những
việc đơn giản chứ. Chẳng hạn con biết khi nào con
cần áo khoác, khi nào không. Vấn đề chính là bố mẹ
hay lo sợ quá đáng, dẫn đến những cấm đoán không cần
thiết. Sẽ là một sai lầm, nếu bố mẹ chỉ cho phép con
đi chơi cùng nhóm bạn bè đến 22 giờ, khi tất cả đã ở
tuổi 16. Mọi việc sẽ đơn giản hơn rất nhiều, nếu bố
mẹ cho con quyền tự quyết nhiều hơn.
Việc con nhập hội bảo vệ môi
trường tự nhiên cũng làm cho bố mẹ khó chịu. Chắc
chắnø bố mẹ không phải là những người không yêu
thiên nhiên, nhưng những hành động phản đối mà bọn
trẻ thực hiện, không hợp với bố mẹ. Công tác trong
nhóm này đã giúp con hiểu biết thêm nhiều, trước hết
là tính tự lập và khả năng phê, tự phê. Những điểm
này làm sao có được khi cứ ở mãi với gia đình.
Từ ngữ:
Quan điểm:
cách nhìn nhận, cách đánh giá về một vấn đề nào đấy
Bất đồng:
không cùng chung, bất = không, đồng = bằng (bất đồng
quan điểm = quan niệm khác nhau, đánh giá khác nhau
về một vấn đề)
Trưởng thành:
khi đã thành người lớn, đã tự lo cho mình được
Vô lý:
không có lý (vô= không)
Can thiệp:
tham gia vào công việc của người khác, xen vào giải
quyết công việc của người khác ngay cả khi không
được yêu cầu
Cấm đoán:
không được phép làm
Không phải là không:
phủ định của phủ định, có nghĩa là có (không phải là
không hay = có nghĩa là hay, không phải là
không vui = có nghĩa là vui). Ðây là một
khẳng định thận trọng.
Phê và tự phê:
phê bình góp ý cho người khác và tự xét lại mình
Câu hỏi về bài tập đọc
1. Tại sao, ở cùng một lứa tuổi, ví
dụ tuổi 15, quan điểm của thế hệ bố mẹ ngày xưa và
con cái ngày nay lại có nhiều điểm khác nhau?
2. Mặc dù thế, trong cùng một lứa
tuổi, các thế hệ cũng có rất nhiều điểm giống nhau.
Em hãy kể những điểm giống nhau, ví dụ như ở tuổi
16!
3. Suy nghĩ của em về bức thư của
bạn gái gửi bố mẹ, em thấy bạn đó viết có lý không,
tại sao?
4. Thế hệ trẻ thường dành cho thế hệ
cha mẹ từ “bảo thủ” , còn ngược lại, bố mẹ thường
nhận xét thế hệ con là “quá đáng, khác ngày xưa”.
Theo em, phải làm điều gì để hai thế hệ hiểu nhau
hơn?
5. Những câu sau đây, câu nào ghép
đẳng lập, câu nào ghép chính phụ?
-Con không bao giờ nghi ngờ điều lúc
nào bố mẹ cũng nghĩ đến con.
-Con đã bằng ấy tuổi đầu, bố mẹ phải
tin con biết quyết định những việc đơn giản chứ.
-Sẽ là một sai lầm, nếu bố mẹ chỉ cho
phép con đi chơi cùng nhóm bạn bè đến 22 giờ, khi
tất cả đã ở tuổi 16.
- Chắc chắnø bố mẹ không phải là
những người không yêu thiên nhiên, nhưng những hành
động phản đối mà bọn trẻ thực hiện, không hợp với bố
mẹ.
Chính tả:
Phân biệt các vần
ưu / iu
và
ươu / iêu
Sau nhiều năm làm việc trong hãng,
ông đã về hưu ở tuổi 68.
Ðàn cừu
gặm cỏ trong nắng hè.
Công trình nghiên cứu phần mềm
thành công rực rỡ.
Thày giáo giải thích cho các em những
khái niệm trừu tượng.
Ông trở lại quê hương sau nhiều năm
lưu lạc ở xứ người.
Ðó là một cảnh đìu hiu của một
chiều sa mạc.
Cậu bé tiu nghỉu bước vào
phòng.
Những người con hiếu thảo luôn
quan tâm đến bố mẹ già.
Cô gái rất có năng khiếu về
nhạc.
Em hãy đặt câu tương tự với những từ
sau!
Rượu cồn, quà biếu, bướu cổ, bưu
điện, tối thiểu, tuyệt diệu, phụng phịu, ỉu xìu, lưu
truyền, nét mặt ưu tư, cành cây khẳng khiu, ngượng
nghịu, Cửu long giang, buồn thiu, chắt chiu, hiệu
thuốc, thiêu cháy...
Hãy chữa lỗi nếu có!
Một buổi chiều trong rừng mưa hưu
quạnh.
Gần 80 rồi mà bác ấy chưa muốn về
hiu.
Nếu có thời gian, tôi mời anh sang
uống riệu.
Trời tối quá, anh bị va đầu vào cửa,
biêu cả trán.
Thằng ấy thuộc loại đầu bò đầu bướu.
Trời nóng quá! Thức ăn rất dễ bị
thiu.
Bọn này đang có âm mưu gì đây?