Bài 31. Sân khấu truyền thống |
|
I.Các tình huống hội thoại
1. Đi xem
gì?
Martin là sinh
viên Pháp. Anh mới đến Hà Nội để học tiếng Việt. Anh biết Việt Nam có
một số loại hình nghệ thuật sân khấu truyền thống rất hấp dẫn như tuồng,
chèo, cải lương.
Anh rất muốn đi
xem nhưng lại sợ chưa hiểu hết vì tiếng Việt của anh còn kém.
Anh hỏi ý kiến
Harry, người đã học tiếng Việt trước anh sáu tháng.
Martin: |
Theo Harry, với trình độ tiếng Việt hiện tại, muốn hiểu được,
mình nên đi xem gì? |
Harry: |
Tốt nhất là cậu nên đi xem chèo. Theo mình chèo Việt Nam rất
hay, và điều quan trọng là không biết tiếng, xem chèo người ta
vẫn có thể hiểu được hết. |
Martin: |
Tốt quá. Vậy thì có thể đi xem chèo ở đâu? |
Harry: |
Để tối mai mình dẫn cậu đi. Mình đã xem nhiều lần rồi nhưng vẫn
muốn xem nữa.Ở Hà Nội có một nhà hát chuyên diễn chèo ở Kim Mã,
nhưng có lẽ đến Câu lạc bộ chèo truyền thống ở phố Nguyễn Đình
Chiểu tốt hơn vì ở đó diễn hầu hết các vở chèo hoặc trích đoạn
chèo cổ của Việt Nam và do các nghệ sĩ nổi tiếng trình diễn.
|
2. Xem
rối nước ở đâu?
Giáo sư Paul: |
Đến Hà Nội lần này tôi rất muốn xem biểu diễn rối nước nhưng
chưa biết xem ở đâu? Anh có biết không? |
Thành: |
Thưa giáo sư! Có thể đến Nhà hát Rối nước để xem ạ. |
Giáo sư Paul: |
Ồ! Tốt quá! Nhà hát ấy ở đâu? Hôm nay anh có thể dẫn tôi đi xem
được không? |
Thành: |
Thưa, được ạ. Nhà hát rối nước ở đường Trường Chinh gần đây thôi
ạ. Có lẽ giáo sư đi xem buổi 19 giờ là tốt nhất ạ. |
Giáo sư Paul: |
Vâng! Vâng! Chúng ta sẽ đi xem buổi đó. Anh nhớ đến nhé. |
Thành: |
Vâng ạ. |
3. Nói về
cải lương
Jack rất muốn
đi xem cải lương vì Jack nghe nói ngoài tuồng, chèo, rối nước, cải lương
cũng là một loại hình nghệ thuật sân khấu rất phổ biến ở Việt Nam. Nhưng
ở Hà Nội, Jack không thấy quảng cáo loại hình nghệ thuật này và cũng
không biết Nhà hát cải lương ở đâu. Vì vậy Jack hỏi Nam:
Jack: |
Nam ơi! Tại sao ở Hà Nội, mình không thấy nhà hát nào diễn cải
lương cả? |
Nam: |
Có nhưng không phải là nhà hát Trung ương mà là của thành phố.
Đó là Rạp Chuông vàng. Còn Đoàn cải lương Trung ương thì không
có nhà hát riêng như chèo. Thỉnh thoảng cũng diễn ở vài Nhà hát
như Hồng Hà, Nhà hát Lớn. |
Jack: |
Tại sao vâỵ? |
Nam: |
Lý do đơn giản là cải lương phổ biến hơn ở miền Nam. Ở thành phố
Hồ Chí Minh có nhiều nhà hát cải lương. Có thể nói ở Nam bộ nói
chung, thành phố Hồ Chí Minh nói riêng, không một loại hình nghệ
thuật sân khấu nào thu hút khán giả mạnh mẽ bằng cải lương. |
II. Ghi chú ngữ pháp
1.Hết:
phó từ đặt sau động từ biểu thị sự hoàn thành, kết thúc, một cách trọn
vẹn, có nghĩa như "xong, tất cả".
Ví dụ: |
- Sợ
chưa hiểu hết |
- Tôi
đã làm hết mọi việc |
- Anh
đã nói hết chưa? |
2. Câu có
kết cấu "là + T" làm vị ngữ: dùng trong trường hợp người nói muốn đưa ra
một nhận định, đánh giá.
Ví dụ: |
- Giáo
sư đi xem buổi 19 giờ là tốt nhất ạ. |
- Trong
các bài học này thì bài 29 là khó nhất. |
- Cậu
đi xem chèo là tốt nhất. |
Chú ý:
a/ Chủ ngữ
trong kiểu câu này thường là một kết cấu C – V.
Giáo sư đi xem
buổi 19 giờ là tốt nhất
b/ Có thể
đảo hai thành phần của câu.
- Tốt nhất là
cậu đi xem chèo
- Khó nhất là
bài 29
Cặp từ "nói
chung... nói riêng" hoặc "nói riêng... nói chung": dùng để liên kết hai
từ hai thành phần câu có quan hệ bao hàm.
Ví dụ: |
- Ở Nam
Bộ nói chung, thành phố Hồ Chí Minh nói riêng, cải lương phổ
biến hơn. |
- Các
loại hình nghệ thuật sân khấu cổ nói chung, chèo nói riêng rất
hấp dẫn. |
2. Số từ
ước lượng: "vài, dăm, mươi" dùng khi không cần xác định ước lượng.
Ví dụ: |
- Họ
cũng diễn ở vài nhà hát |
- Dăm
ngày nữa tôi sẽ đi thành phố Huế. |
Chú ý: Số từ
ước lượng có thể dùng ở dạng kép:
vài ba (2-3),
dăm ba (5-3), mươi lăm (10-15), dăm bảy (5-7), đôi ba (2-3)...
III. Bài đọc
Múa rối nước
Cảnh tượng
quanh ao làng thật là náo nhiệt. Nơi đây, thường ngày rất yên tĩnh nhưng
hôm nay bỗng rộn rã tiếng trống, tiếng chiêng cùng âm thanh của vài ba
nhạc cụ dân tộc khác như tiếng sáo, tiếng nhị... Khán giả đứng rất đông
ở trên bờ ao. Tiếng trống trở nên rộn rã hơn. Buổi biểu diễn bắt đầu.
Một con rối bằng gỗ lớn bằng một em bé dăm tuổi, đôi mắt tinh nghịch,
nét mặt tươi cười, mặc chiếc áo không ống tay, không cài khuy để hở cái
bụng... chú cất tiếng hát...
Hát xong, chú
tiến lại bánh pháo treo trên một cây sào cắm ở giữa ao và châm lửa. Pháo
nổ ran mặt nước. Một con rồng lướt trên mặt nước. Hai con lân tranh nhau
một quả cầu lụa theo nhịp trống do một con rối đánh. Một con chim hạc
xoè hai cánh mổ lên cổ một con rùa đang bơi. Sau những tiết mục ấy, một
ông già xuất hiện. Ông câu cá. Một lúc sau, ông câu được một con cá to.
Con cá giãy giụa làm nước bắn lên tung toé.
Đó là cảnh
tượng một buổi biểu diễn múa rối nước ở nông thôn Việt Nam, một đỉnh cao
của nghệ thuật biểu diễn nói chung và nghệ thuật múa rối nói riêng.
相关文章:
|