Bài 17 - Trong bưu điện, thư tín |
|
I. Các tình huống hội thoại
1.
Gửi thư ở bưu điện
Jack:
Chào chị!
Nhân
viên: Chào anh. Anh
cần gì ạ?
Jack:
Tôi muốn gửi thư này đi Anh.
Nhân
viên: Anh có cần gửi
bảo đảm không?
Jack:
Không cần. Gửi thư thường thôi chị ạ.
Nhân
viên: Hết 16.000
đồng anh ạ!
Jack:
Vâng, chị cho mua thêm mười phong bì và mười tem gửi trong nước.
Nhân
viên: Anh mua phong
bì loại nào?
Jack:
Loại nào cũng được.
Nhân
viên: Tất cả hết
21.000đ.
Jack:
Xin gửi tiền chị.
2.
Đặt mua báo ở bưu điện
Hellen:
Chào anh!
Nhân
viên: Chào chị! Chị
cần gì ạ?
Helen:
Tôi muốn đặt mua báo quý sắp tới.
Nhân
viên: Chị muốn mua
báo gì ạ? Báo hàng ngày, báo tuần hay tạp chí?
Helen:
Anh cho mua các báo hàng ngày: Nhân dân, Hà Nội mới, Quân đội nhân dân,
mỗi loại một số. Còn báo tuần thì tôi chỉ mua Văn nghệ và Người Hà Nội
thôi.
Nhân
viên: Chị ghi tên
báo và số lượng vào phiếu này, nhớ ghi rõ họ, tên và địa chỉ chỗ ở để
khỏi thất lạc.
3.
Gọi điện thoại quốc tế
Harry:
Chào chị!
Nhân
viên: Chào anh! Anh
cần gì ạ?
Harry:
Chị cho tôi nói chuyện với Băng Cốc.
Nhân
viên: Anh quay số 11
sau đó mới quay số anh cần gọi nhé.
Harry:
Vâng.
(Sau 3
phút)
Harry:
Xin chị tính tiền.
Nhân
viên: 3 phút hết 21
USD.
Harry:
Xin gửi chị. Cám ơn chị.
4.
Nhận thư
Helen:
Chị Lan ơi, em có thư không?
Lan:
Hôm nay em không có, chỉ có Harry, vừa có thư lại vừa có cả bưu phẩm nữa.
Helen:
Lâu rồi em chẳng nhận được thư của gia đình gì cả.
Lan:
Hôm kia em nhận thư của ai?
Helen:
Của bạn em chứ không phải thư của bố mẹ.
Lan:
Thôi, cứ yên tâm. Chắc các cụ bận. Nhưng mà em có viết thư luôn cho bố
mẹ không?
Helen:
Có chứ. Tuần nào em cũng gửi thư cho bố mẹ em.
II. Ghi chú ngữ pháp
1.
Kết cấu "từ nghi vấn + cũng": dùng để khẳng định một cách chắc chắn dứt
khoát.
- Ví dụ: (phong
bì loại nào?)
- Loại nào cũng
được
- Tuần nào em
cũng gửi thư cho bố mẹ em.
Chú ý:
Từ nghi vấn trong kiểu kết hợp này có thể là: ai, đâu, gì, thế nào, bao
giờ... cũng có thể dùng danh từ, động từ + từ nghi vấn.
Ví dụ:
Loại nào cũng
được, Tuần nào em cũng đi
hoặc Đi đâu cũng
thích, Mua gì cũng được...
2.
Kết cấu "chẳng (không)... gì cả".
Cũng là
một kết cấu dùng để biểu thị ý nghĩa phủ định tuyệt đối
(so sánh với không (có) gì...
đâu!)
nhưng thường dùng khi phủ định vị ngữ.
Ví dụ: - Em
chẳng nhận được thư của gia đình gì cả.
- Anh ấy không
ăn uống gì cả.
- Mọi người
chẳng biết gì cả.
3.
"Vừa...vừa..." cặp phó từ đi kèm với động từ, tính từ để biểu thị ý
nghĩa song đôi của hai hành động hoặc hai tính chất.
Ví dụ: - Harry
vừa có thư lại vừa có cả bưu phẩm nữa.
- Trời vừa mưa
vừa gió.
- Anh Jack vừa
học tiếng Việt vừa học tiếng Pháp.
4.
"Chứ": Liên từ, dùng để nối hai thành phần câu, hai câu có quan hệ loại
trừ.
- Thư của bạn
chứ không phải thư của bố mẹ.
- Ngày mai
chúng ta đi tham quan bảo tàng chứ không phải ngày kia đâu.
- Anh ấy chứ
không phải tôi nói điều đó.
Chú ý:
Liên từ "chứ" khi đứng ở cuối câu sẽ trở thành ngữ khí từ và vẫn có
nghĩa như khi làm liên từ, thường dùng trong câu trả lời khẳng định.
(- Em
có viết thư luôn cho bố mẹ không?)
- Có chứ (không
phải không).
III. Bài đọc
1. Thư
gửi bố
Hà Nội,
ngày 11-4-1992
Bố kính yêu!
Từ ngày bố đi
công tác vào miền Nam đến bây giờ đã được một tháng rồi. Chúng con nhớ
bố lắm! Bố có được mạnh khoẻ không? Sức khoẻ của bố vẫn bình thường chứ?
Chúng con và mẹ vẫn khoẻ.
Nhân ngày rỗi
rãi con ngồi viết thư cho bố, chắc giờ này bố cũng nhớ chúng con phải
không? Con nhớ ngày xưa bố hay cho chúng con đi chơi công viên lắm. Chủ
nhật nào bố cũng cho đi. Khi nào bố về bố lại cho chúng con đi chơi nữa
nhé! Lúc này, ngồi viết thư con cảm thấy như được đi bên cạnh bố, bố vừa
dẫn con đi, vừa kể chuyện cho con nghe. Quanh công viên người đông như
hội.
Thôi con dừng
bút tại đây, con chúc bố mạnh khoẻ và chúc tất cả các cô bác cùng đi
công tác với bố mạnh khoẻ. Khi nào bố về, nhớ mua nhiều quà cho chúng
con nhé.
Con
gái của bố
Nguyễn Hương
Trà
2.
Một cuộc dạo chơi
Sáng hôm qua là
chủ nhật, chúng tôi rủ nhau đi chơi. Tôi, John và một bạn Việt Nam của
tôi, anh Việt cùng đi. John mới sang Việt Nam nên chưa biết gì về Hà Nội
cả. Còn tôi sang Việt Nam đã hơn 3 tháng nhưng ít có dịp đi chơi.
Việt dẫn chúng
tôi đi quanh Hồ Gươm, còn gọi là Hồ Hoàn Kiếm. Hồ Gươm rất đẹp, giữa hồ
có tháp Rùa rất cổ kính.
Phía bắc hồ là
đền Ngọc Sơn và cầu Thê Húc cũng rất cổ kính và rất đẹp. Việt kể cho
chúng tôi nghe sự tích Hồ Gươm, giới thiệu cho chúng tôi hiểu về Tháp
Bút, về cầu Thê Húc..., những câu chuyện vừa có ý nghĩa lịch sử, vừa
phản ánh truyền thống văn hoá của dân tộc Việt Nam.
Sau khi thăm Hồ
Gươm chúng tôi đi lên Hồ Tây. Phong cảnh Hồ Tây rất nên thơ. Hồ rộng, vì
thế đứng trên bờ Hồ Tây có cảm giác như đứng trên bờ biển. Gió thổi mát
rượi. Ở đây, ngày nghỉ có nhiều người đến chơi. Chúng tôi chụp ảnh kỷ
niệm. Gần trưa, chúng tôi quay về. Tôi và John mời Việt đi ăn cơm trưa.
Việt dẫn chúng
tôi vào một hiệu ăn nhỏ chứ không vào khách sạn, vì ăn ở những hiệu ăn
nhỏ vừa rẻ, vừa tiện lợi. Việt gọi mấy món ăn Việt Nam. Món nào John
cũng thích.
Thế là chúng
tôi đã biết một ít về thủ đô Hà Nội. Việt hẹn khi nào chúng tôi rỗi,
Việt sẽ dẫn chúng tôi đi thăm phố cổ của Hà Nội và một số công trình
kiến trúc đẹp của thủ đô như Chùa Một Cột, Lăng và Bảo tàng Hồ Chí
Minh...
相关文章:
|