I.
Hội thoại
PHÓNG VIÊN:
|
- Cháu chào cụ ! Thưa cụ,
cháu là phóng viên báo Lao động. Cháu được biết cụ là nghệ nhân
cao tuổi nhất của làng tranh dân gian Đông Hồ. Cụ cho phép cháu
được phỏng vấn ạ! |
NGHỆ NHÂN: |
- Ấy chết, không dám. Ở
làng này nhiều người giỏi hơn tôi. Ông Hải ở nhà bên kia kìa,
anh sang đó mà hỏi. |
PHÓNG VIÊN:
|
- Dạ, cháu đã
đến già nửa
số nhà trong làng rồi, họ
đều nói làng chỉ có dăm
người giỏi,
và người giỏi nhất trong làng không phải ông Hải mà là cụ. Cháu
cũng biết cháu là người trẻ tuổi mong cụ dạy bảo thêm. |
NGHỆ NHÂN: |
- Chả giấu gì anh, tôi rất
ngại lên đài lên báo. Nhưng anh nói thế thì tôi sẽ trả lời anh
vậy. |
PHÓNG VIÊN:
|
- Cháu cám ơn cụ. Thưa cụ,
cụ làm tranh đã bao nhiêu năm rồi ạ? |
NGHỆ NHÂN: |
- Lâu quá rồi, tôi cũng
quên mất. Có lẽ ngót 70 năm rồi. Từ khi còn bé, tôi đã
làm tranh. Các cụ đã dạy, một nghề thì sống, đống nghề thì chết. |
PHÓNG VIÊN:
|
- Làm tranh khắc gỗ có khó
không ạ? |
NGHỆ NHÂN: |
- Sao lại không khó?
Nhiều công đoạn lắm anh ạ. Trước hết là vẽ mẫu, sau đó khắc
ván, in tranh, tô màu... Tất cả mọi việc đều phải học. |
PHÓNG VIÊN:
|
- Thưa cụ, cụ học làm
tranh với ai ạ? |
NGHỆ NHÂN: |
- Cha tôi. Thực ra ông cụ
cũng không dạy nhiều, chỉ sai tôi làm. Cha tôi bảo gì tôi làm
nấy, đủ thứ việc, rồi dần dần thành nghề. Tranh làm đến đâu bán
hết đến đấy. Chỉ khi nào gặp phải năm mất mùa thì mới bán
chậm thôi. |
PHÓNG VIÊN:
|
- Thế bây giờ nghề tranh
có phát đạt như xưa không ạ? |
NGHỆ NHÂN: |
- Không đâu, ngày xưa mười
phần thì bây giờ vài ba phần. Bọn trẻ có những thú vui
khác, chúng xem tranh
Đông Hồ làm gì. |
PHÓNG VIÊN:
|
- Nghề tranh này có nhiều
bí quyết không ạ? |
NGHỆ NHÂN: |
- Bí với quyết gì,
quan trọng là phải thật sự say mê với nghề nghiệp, chăm chỉ học
hỏi thì sẽ có tranh đẹp. |
PHÓNG VIÊN:
|
- Thưa cụ, khi vẽ tranh,
cụ thích đề tài nào nhất? |
NGHỆ NHÂN: |
- Đề tài của tranh Đông Hồ
thì nhiều lắm, nhưng đề tài mà tôi thích nhất là các loài vật. |
PHÓNG VIÊN:
|
- Thưa cụ, cụ cho cháu xem
vài bức tranh của cụ được không ạ? |
NGHỆ NHÂN: |
- Vâng, anh đợi tôi một
chút. |
Bảng từ |
nghệ nhân
dân
gian
không dám
khắc
công đoạn |
tô
mầu
mất
mùa
phát đạt
bí
quyết |
II.
Chú thích ngữ pháp
1.
sao
lại không + |
tính từ |
động từ |
Cụm từ nghi vấn, thường được dùng
trước động từ hoặc tính từ, trong câu hỏi thiếu chủ ngữ để khẳng định
tuyệt đối.
Ví dụ: - sao lại không khó?
= Chắc chắn
rất khó.
2.
Kết cấu này
thường dùng trong khẩu ngữ để phủ định, trong đó A và B là hai yếu tố
của một từ ghép.
Cách tạo kết cấu gồm hai bước:
a. Bước
một: phủ định bằng từ gì
Ví dụ: -
Bí quyết → Bí quyết gì
(= không có bí quyết).
b. Bước
hai: tách hai yếu tố của từ (bí - quyết) và xen vào giữa từ
với.
Ví dụ: - Yêu đương → Yêu với
đương gì !
- Bệnh tật → Bệnh
với tật gì ?
3.
Cụm từ dùng ở cuối câu biểu thị ý
phủ định, có nghĩa không muốn, không nên, không cần. Nó thường được dùng
trong khẩu ngữ.
Ví dụ: -
Trời nắng to thế này, mang áo mưa làm gì.
= Trời nắng to thế này,
không cần mang áo mưa.
4.
Phải
dùng sau động từ để chỉ hành động trước đó là hành động có kết quả tiêu
cực, không như mong muốn của người nói.
Ví dụ: - Nó bị đau bụng vì ăn
phải thức ăn hỏng.
(Nó bị đau bụng = kết
quả tiêu cực).
5. Một số từ chỉ số lượng không
chính xác: già, ngót, non, trên, dưới, vài, dăm...
Ví dụ:
- già nửa cân = hơn 500 g.
- ngót nửa cân = dưới 500
g.
- ngoài 60 tuổi = 60 - 65
tuổi
III. Bài luyện
1. Trả lời các câu hỏi dưới đây
bằng kết cấu "sao lại không (...)?"
Mẫu: - Anh có
ăn cơm không?
→ - Sao lại
không ăn?
a. Anh có ăn
cơm không?
……………………………………………………..
b. Hình như anh không thích nhạc
cổ điển thì phải?
……………………………………………………..
c. Món ăn Việt Nam có ngon không
nhỉ?
……………………………………………………..
e. Không biết là trời có mưa hay
không?
……………………………………………………..
f. Anh có muốn đi chơi với tôi
không?
……………………………………………………..
h. Ngày mai chị có đi viện bảo
tàng không?
……………………………………………………..
2.
Chuyển những câu sau sang kết cấu "(...)
làm gì”
Mẫu:
- Anh không
nên mắng nó, vì nó không hiểu được.
→ Anh mắng nó
làm gì.
a. Anh không
nên đánh nó.
b. Đừng đi xem
phim nhé!
c. Trời mát,
không cần mang mũ đâu.
d. Anh không
nên đi chơi với cô ấy, cô ta không tốt đâu.
e. Đừng ăn món
này, dở lắm.
f. Đừng mua cái
đồng hồ ấy.
g. Trời sắp mưa
rồi, không cần tưới cây nữa.
h. Hôm nay là
chủ nhật, không cần dậy sớm.
i. Nhà còn
nhiều thức ăn lắm, không cần phải đi chợ.
k. Không nên
lấy chồng sớm.
3. Dựa vào các từ gợi ý, hãy dùng kết cấu “A với B gì!”
để phủ định các dự đoán dưới
đây:
Mẫu:
- Cô Lan yêu anh Trung phải
không? (yêu đương)
→ Yêu với
đương gì!
a. Sao cậu mệt
mỏi thế? Tối qua đi chơi khuya à? (chơi bời)
…………….. ! Tối
qua tớ phải học thi.
b. Lại viết thư
cho người yêu đấy à? (thư từ)
…………….. ! Viết
đơn xin việc.
c. Cường bị ốm
hả các bạn? (ốm đau)
…………….. ! Nó
giả vờ ốm để trốn học đấy.
d. Lúc nào cô ấy cũng có vẻ buồn.
(buồn bã)
…………….. ! Cô ấy bị đau dạ dày.
e. Cái Mai chăm thật. Hôm qua 12
giờ vẫn ngồi học. (học hành)
Nó đọc truyện đấy,
............................. !
f. Em ơi đừng giận anh nữa ? (giận
dỗi)
…………….. !
4. Chọn trong số các từ cho sẵn và
điền vào các câu dưới đây sao cho hợp lý:
lấy
phải
mua
phải
xem
phải |
gặp
phải
uống phải
ăn
phải |
a. Tôi .................... sữa
quá hạn nên bị đau bụng.
b. Cô ta ..............:.....
chồng lười.
c. Hôm qua bà Ba đi chợ,
.................... hàng giả.
d. Khi đi thi, sinh viên
.................... một đề thi khó.
e. Tôi .................... ớt nên
bị cay.
f. Anh ta .................... bộ
phim dở.
5. Hãy chọn các từ chỉ hướng thích
hợp vào các câu sau:
a. Người Việt Nam hay ...........
chùa ngày mồng một hàng tháng.
b. Bọn trẻ thích
.................... sân thượng vì ở đó rất mát.
c. Dân tộc ấy sống trên đỉnh núi.
Thỉnh thoảng họ .................... núi để mua hàng hóa.
d. Muốn đi tiếp, đoàn thám hiểm
phải tìm cách vượt .................... một con sông hung dữ.
e. Hôm nay Nam
.................... sân bay để tiễn bạn.
f. Sáng chủ nhật
gia đình tôi thường .................... nhà thờ.
g. - Linh đâu rồi.
- Nó .................... trường
rồi
h. Trước khi đi Mỹ, hai người ghé
.................. Bangkok vài ngày.
i. Con gái đã
................... phòng từ nãy, còn con trai thì đi……….... sân.
k. Sau một thời
gian bị lạc trong hang, cuối cùng thì khách du lịch cũng tìm thấy lối
....................
l. Mẹ
.................... bếp để nấu cơm.
m. Nó leo
................... gác xép để tìm đồ chơi.
n. Đang ngồi trên
bờ, con ếch bỗng nhảy .................... ao.
o. Anh ấy chỉ ....................
nhà một lúc rồi đi ngay.
6. Hãy thay thế các số từ chính
xác bằng các từ chỉ lượng không chính xác:
Mẫu:
- Họ ở Hà Nội hai
ngày.
→ Họ ở Hà Nội một
vài ngày.
a. Họ ở Hà Nội hai
ngày.
b. Tôi vào hiệu
sách và mua bốn quyển sách.
c. Trên cành
cây có ba con chim.
d. Chỉ có
khoảng mười người trong phòng họp.
e. Sáu cái xe
máy để ở vỉa hè.
f. Tôi mua 0,6
kg cam.
g. Ở đây có 0,9
tấn thóc.
7.Sắp
xếp những từ dưới
đây thành câu đúng:
a. tha hồ / nghỉ hè / học sinh /
rồi / chơi / sắp
b. mặc dù / 70 tuổi / làm / ông /
quá / tranh / những / tuyệt vời / đã / khắc gỗ / được / vẫn / bức
c. bạn tôi / mà là / mặc / cô gái
áo / không phải là / xanh / em gái tôi /kia
d. gần đây / được / đã / Việt Nam
/ nhiều người / tranh / thích
e. khai mạc / họa sĩ / vào lúc /
triển lãm / bắt đầu / sáng mai / cuộc / tranh / Đỗ Tấn / 8 giờ 30 / của
/ sẽ .
IV. Bài đọc
Tranh Đông Hồ
Tranh
Đông Hồ là một loại tranh dân gian ở Việt Nam.
Quê hương tranh Đông Hồ là làng Hồ, tỉnh Bắc Ninh. Ở nước Việt Nam có
nhiều nơi làm tranh khắc gỗ nhưng nổi tiếng nhất vẫn là tranh Đông Hồ.
Thời thịnh đạt nhất của nó là vào thế kỷ XVII, XVIII Tranh Đông Hồ còn
được gọi là tranh Tết vì được làm và bán nhiều nhất vào dịp Tết ở khắp
mọi nơi, nhất là ở các chợ quê. Người nông dân mua tranh về, treo lên
tường, ngắm tranh Tết và mơ ước một năm mới tốt lành.
Mỗi tờ tranh khắc gỗ là kết
quả của một quá trình lao động phức tạp, nào là vẽ mẫu, khắc mẫu, nào là
in tranh, tô màu… Mỗi công đoạn là một quá trình nhỏ nhưng hết sức công
phu, trong đó công đoạn vẽ mẫu là quan trọng hơn hết. Điều này cũng dễ
hiểu bởi vì vẽ mẫu là sáng tạo. Trong nhiều trường hợp, tranh mẫu không
phải là sáng tạo riêng của nghệ nhân mà còn là kết quả góp ý của quần
chúng. Bản thảo tranh mẫu thường được dán lên tường nhà của người sáng
tác để mọi người trong làng có dịp xem khi họ vào chơi nhà. Những lời
góp ý về nội dung và hình thức của tranh giúp tác giả có thể sửa chữa
tranh mẫu trước khi in.
Tranh mẫu thường được vẽ
bằng bút lông và mực nho trên giấy mỏng để có thể nhìn thấy hình vẽ ở
mặt phía sau tờ giấy. Sau đó tranh sẽ được khắc lên gỗ. Dựa vào hình vẽ
ở mặt trái tờ tranh, người thợ khắc sẽ thể hiện hình vẽ lên mặt gỗ bằng
mũi dao.
Nguyên liệu để in tranh đều
có sẵn trong thiên nhiên, vừa rẻ vừa độc đáo. Giấy in tranh là loại giấy
mỏng, thường được làm từ vỏ cây dó mọc trong rừng. Màu dùng để in tranh
toàn là màu nội địa, pha chế kiểu thủ công, cổ truyền lấy từ thảo mộc
hoặc khoáng sản.
Vì đối tượng phục vụ chủ
yếu là nông dân nên những nhân vật trong tranh Đông Hồ đều là những sự
vật rất quen thuộc và gần gũi với người nông dân như con cá, con lợn,
con mèo, con chuột... Ngoài ra, tranh Đông Hồ còn là loại tranh để chúc
mừng năm mới, tranh sinh hoạt văn hóa dân gian, tranh lịch sử...
Ngày nay,
tuy không còn phổ biến như xưa, nhưng tranh Đông Hồ vẫn được coi là tác
phẩm nghệ thuật độc đáo và giàu tính truyền thống của người Việt Nam.
Bảng từ |
thịnh đạt
góp
ý
quần chúng
bản
thảo
nội
dung
hình thức
bút
lông
mực
nho |
giấy dó
mũi
dao
vỏ
cây
pha
chế
cổ
truyền
thảo mộc
khoáng sản |
V. Bài tập
1.
Dựa vào bài
đọc trả lời những câu hỏi sau (chọn
một khả năng đúng trong ba khả năng của câu hỏi):
a. Tranh Đông Hồ là
.....................
A. Tranh sơn mài
B. Tranh lụa
C Tranh khắc
b. Làng
Hồ nằm ở ........:............
Việt Nam.
A. Miền Tây
Nam Bộ
B. Miền Bắc Trung Bộ
C. Miền Bắc
c.Tranh Đông Hồ được gọi bằng những tên sau đây, ngoại trừ…………………
A. Tranh cổ điển
B. Tranh dân gian
C Tranh Tết
d. Chủ đề chính của bài đọc
này là ........................
A. Làm tranh Đông Hồ khó
hay dễ?
B. Tranh Đông Hồ - một loại
tranh dân gian đặc sắc
C. Tại sao người Việt gọi
tranh Đông Hồ là tranh Tết?
e. Khi vẽ tranh mẫu, người
vẽ ..........::...........:.
A. Không muốn ai biết ông
ta làm gì
B. Chỉ cho gia đình xem
tranh
C. Muốn tất cả mọi người
góp ý
2.
Hãy tìm từ trái nghĩa với những từ sau:
quần chúng
treo lên
năm
mới
dán
phức tạp |
công phu
mỏng
quen thuộc
mặt
sau
phẳng
cổ
truyền |
mặt
trái
chặt
có
sẵn
độc
đáo
mềm |
3.
Hãy dùng những từ
đã cho để điền vào các câu sau cho
thích hợp:
công phu
kinh đô
thủ
công
pha
chế |
độc
đáo
bút
lông
mực
nho
góp
ý |
a. Ở quán rượu này, người
ta ....................... rượu rất ngon.
b. Huế
vốn là ....................... của nước Việt Nam.
c. Để làm xong một tranh
khắc gỗ, người thợ phải thực hiện quá trình lao động
rất……..................
d. Các kỹ sư
....................... cho đề án mới của giám đốc.
e. Người
nước ngoài rất thích các sản phẩm ....................... cổ truyền của
Việt Nam.
f. Khi viết chữ Hán, dùng
....................... và ....................... là phù hợp nhất.
g. Trong công ty, anh ấy
luôn được khen thưởng vì có nhiều sáng kiến .....................
4. Dựa vào bài
đọc, hãy trả lời
những câu hỏi sau:
a. Tranh
Đông Hồ có vị trí như thế nào trong số các loại tranh dân gian Việt Nam?
b. Tại sao tranh Đông Hồ
được gọi là tranh Tết?
c. Bạn biết gì về các công
đoạn làm tranh Đông Hồ?
d. Tại sao người vẽ tranh
dán tranh mẫu lên tường?
e. Tranh Đông Hồ thường vẽ
về đề tài gì?
5. Hãy nghe cuộc nói
chuyện trong băng
và trả lời các câu hỏi sau
a. Cuộc nói chuyện xảy ra
...................
A. Ở trường đại học
B. Ở công ty
C. Trên điện thoại
b. Mary bị
........................
A. Đau tai
B. Viêm họng
C. Đau dạ dày
c. Mary muốn
........................
A. Trả sách cho Kim
B. Nhờ Kim mua hộ quyển
sách
C. Mượn Kim quyển sách
d. Bìa của quyển sách có
màu ........................
A. Xanh lam
B. Xanh lá cây và trắng
C. vàng và xanh lá cây
e. Ai đến nhà ai?
A. Mary đến nhà Kim
B. Kim đến nhà Mary
C. Hai người cùng đến trường
6. Hãy tóm tắt bài nghe theo ý của bạn.
7. Nghe bài về “Bà già kể chuyện bằng tranh”
a. Bà Thi sinh năm nào?
b. Khi bắt đầu vẽ tranh, bà bao nhiêu tuổi? Đó là năm nào?
c. Khi bà 30 tuổi, sự kiện gì xảy ra?
d. Tại sao bà Thi bắt đầu vẽ tranh?
e. Đề tài các bức tranh của bà là gì?
f. Tại sao mọi người thích tranh của bà?
g. Cuộc triển lãm tranh của bà được tổ chức ở đâu? Khi nào?
VI. Bài đọc thêm
Có một “Gallery Daewoo”
Từ thượng tuần tháng 7/
1997, triển lãm nghệ thuật mang tên “Khát vọng” do khách sạn Daewoo cộng
tác với Gallery Nam Sơn giới thiệu nhóm sáu họa sĩ tại một phòng loại
đẹp nhất ở khách sạn Daewoo. Người được coi là quan trọng nhất trong sáu
họa sĩ này là Thành Chương. Họa sĩ cho rằng: Với định kỳ mỗi tháng một
lần triển lãm tranh của các họa sĩ trẻ, Daewoo sẽ làm được việc giới
thiệu và chứng minh điều gọi là: Trường phái hội họa Việt Nam vốn đang
được báo chí nước ngoài tán dương.
“Gallery
Daewoo” thực chất là một hợp tác lâu dài giữa khách sạn Daewoo vốn có
tiếng là một khách sạn nghệ thuật, và Gallery Nam
Sơn, Gallery duy nhất trực thuộc Bộ Văn hóa. Thông qua Nam Sơn, Daewoo
muốn giới thiệu tác phẩm của các họa sĩ trẻ đang gặt hái nhiều thành
công, ít nhiều nổi tiếng. Hội đồng thẩm định tranh của Daewoo mang tầm
cỡ quốc gia và đây là một hoạt động thường xuyên của Daewoo ở hàng chục
nước mà tập đoàn Daewoo có mặt.
Cũng theo họa sĩ Thành
Chương, hiện nay tranh của họa sĩ Hà Nội đang được các nhà sưu tập
tranh nước ngoài tìm mua nhiều. Anh giải thích ở đâu thì thủ đô cũng là
nơi tập trung tinh hoa sáng tác của giới văn nghệ (…). Tuy nhiên, rõ
ràng có cái gọi là “hội họa miền Nam” , “hội họa miền Bắc” với những đặc
trưng rêng. Hội họa phía Nam, tiêu biểu là Sài Gòn, gần với phương Tây
hiện đại, còn Hà Nội gắn bó và đề cao bản sắc dân tộc. Nói chung các họa
sĩ trẻ thành đạt hiện nay đều biết dựa vào gốc gác dân tộc Việt Nam, dựa
vào kiến trúc cổ, các dòng tranh dân gian truyền thống… để tạo ra nét
đặc sắc riêng cho tranh của mình.
VII. Từ ngữ thông tục và thành
ngữ:
1. Một
nghề thì sống, đống nghề thì chết.
Câu này khuyên mọi người
nên học thật giỏi một nghề thì tốt hơn là biết nhiều nghề nhưng khôn
thạo nghề nào.
Ví dụ: - Anh ấy có ít thì
giờ mà vừa học tiếng Anh, vừa học thêm tiếng Việt thì sai lầm. Một
nghề thì sống,
đống nghề thì chết,
anh nên chọn một tiếng
mà học thật giỏi thì tốt hơn.
2. Cắm đầu cắm cổ
Thành ngữ này nghĩa là rất
chú ý, rất tập trung vào một công việc nào đó, đến nỗi quên hết cả các
việc khác.
Ví dụ:
- Sắp đến giờ thi rồi mà
anh ấy vẫn cắm dầu cắm cổ học.
- Anh ấy cắm
đầu cắm cổ
vẽ mấy tuần rồi mà vẫn chưa xong bức tranh ấy.
3. Đặt điều
Từ này nghĩa là nói ra việc
không có thật. Người nói tự nghĩ ra chuyện để nói xấu người khác.
Ví dụ:
- Nó còn bé mà cũng biết đặt
điều.
- Cô ấy giận đỏ mặt khi
nghe tin có người
đặt điều
cho mình.
相关文章:
|